Đuyên Hồng

THÁNG GIÊNG

Mùa Xuân vừa rớt,
Bên thềm
Một làn mưa mỏng dịu êm  từ trời…
Em vừa đọng lại trong tôi
Nụ cười trong trẻo
Mắt vời nghiêng say…
 
Tháng Giêng lộc nở đầy cây
Hoa xoan đã tím những ngày đợi mong
Bao nhiêu hoa bưởi hoa bòng
Hoa chanh hoa nhãn gọi ong đầy vườn…
 
Ô kìa!
Nắng mỏng như sương
Đêm dày như mật
Chiều hồng như mơ
Tháng Giêng đỏ thật bất ngờ
Bờ sông hoa gạo đã chờ bóng quen…

Được bạn: HB 27.02.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "THÁNG GIÊNG"